Tân Cổ Chị Tôi
Trình bày: Thanh Hằng – Thanh Ngọc – Thanh Ngân
Lời Nhạc : Trần Tiến
Lời vọng cổ: Đang cập nhật
TÂN NHẠC:
Nhà tôi trên bến sông có chiếc cầu nhỏ cong cong
Hàng cau dưới nắng trong lá trầu không
Chị tôi trông dễ thương bán rau chợ Cầu Đông í a
Chị tôi chưa lấy chồng.
Thời con gái lưng ong có bao người thầm mong theo
Mẹ giục con gái yêu lấy chồng đi
Chị thương hai đứa em, thương mẹ già còn đau í a
Chị tôi chưa lấy chồng.
Rồi mẹ tôi khuất xa, chúng tôi không còn thơ ngây
Chị lại lo các em chuyện chồng con
Ngày chia tay bến sông thấy chị buồn mà thương í a
Chị tôi chưa lấy chồng.
VỌNG CỔ (câu 1)
Em ơi! Chị tiễn đưa em thân gái dặm trường theo chồng về nơi xứ lạ…
Đừng khóc nữa em ơi mình tiễn đưa nhau trên bến sông… này…
Rồi em sẽ dần quên theo tháng năm dài.
Em khóc là thương cho số phần của chị, tóc đã phai màu mà chẳng mối lương duyên.
Vì chị đây đã mang nặng một lời nguyền, phụng dưỡng mẹ già cho đến ngày khuất bóng.
Còn chỉ đời mình dành cho đứa em yêu, nên chị đâu màng tình yêu đôi lứa…
VỌNG CỔ (câu 2)
Mỗi bước em đi là dặm ngàn ly biệt, nắm chặt tay nhau sao em khóc một mình…
Chị tiễn đưa em bằng bài hát quê mình…
CHIÊU QUÂN
Giây phút chia lìa giờ em xa chị
Sông cũng buồn mà sao vô tình vậy
Nỡ cuốn trôi kỷ niệm
Đưa thuyền em tách bến thâm tình.
Em quay nhìn về bến xưa
Dáng chị hiền sao như dáng mẹ
Dõi theo em nghiêng nghiêng bóng ai gầy
VỀ VỌNG CỔ (câu 2 - kết)
Thuyền đã xa giờ chị khóc, khóc cho phận mình hay khóc cho em…
TÂN NHẠC
Rồi một đêm sáng trong có một người đàn ông qua
Họ về xây chiếc cầu nối bờ sông
Gặp chị tôi dễ thương mới xin lời cầu hôn í a
Chị cũng muốn lấy chồng.
Cầu xây xong đã lâu không thấy người về đưa dâu
Để chị tôi ngóng trông mắt lệ nhòa
Hàng cau đâu trái cau bao lá trầu buồn rơi theo
Chị tôi chưa lấy chồng.
Nhiều năm xa cách xa tôi trở về làng quê thăm
Nhìn hàng cau xác xơ lá trầu khô
Mộ chị tôi bé xinh đứng bên cầu thương nhớ mênh mông
Mộ vẫn chưa có chồng.
VỌNG CỔ (câu 5)
Chị ơi! Ba nén hương trên mộ phần người trinh nữ trong gió mây em thấy chị đang… về…
Vẫn dáng hình xưa vẫn suối tóc thề…
Chị ôm em vào lòng mà hờn mà trách, sao bây giờ em mới trở về quê.
Sang giàu rồi quên bến nước con đê, để chị buồn ngày đêm hiu hắt.
Khi đã cạn khô dòng nước mắt, thì nỗi nhớ thương em chị mang xuống tuyền đài…
NẶNG TÌNH XƯA
Xót xa thân chị một đời vì em
Đắng cay cam chịu ai người tình chung
Em về đây mơ phút tương phùng
Nhưng giờ ta cách biệt muôn trùng
Chị khóc cho em giờ em khóc chị
Xứ lạ em về trĩu nặng niềm đau
Mong được tựa nương dáng hình người chị
Nhưng chẳng thể nào tìm lại một tình thương
VỀ VỌNG CỔ (câu 6 - kết)
Chị vẫn bên em dù âm dương cách biệt, bên đứa em yêu xa xứ đã quay về…
Chị ơi! đừng vội đi bỏ em đơn lạnh, ba nén hương tàn hình bóng chị cũng mờ xa.
Xa rồi tình chị bao la, chỉ còn nấm mộ hoang tàn bên sông….