CHUNG VẦNG TRĂNG ĐỢI
Nhạc: Viết Trung
Vọng cổ: Võ Minh Khuê
Nam: (nói) Tức ơi là tức, thuở đời nay có ai hẹn hò với người yêu mà khó khăn như mình không chứ? “Muốn gặp nhau, phải đợi đêm nào trăng sáng !”.
Trời ơi, một tháng, trăng sáng được có mấy ngày đâu? Đã vậy còn tới trễ nữa….
Nữ: Em tới rồi nè. Anh đang cằn nhằn gì đó.
Nam: Anh có cằn nhằn gì đâu, anh chỉ nói…
NHẠC:
Nam: Làng anh làng em chung dòng sông văng vẳng câu hò.
Nữ: Trời nắng trời mưa con đò đưa thương nước đôi bên
Nam: Chiều chiều làng em lâng lâng hoa sứ dâng hương
Nữ: Chiều chiều làng anh hoa cau thơm ngát đa tình, dây cầu cau thắm tình.
Nam: Làng anh làng em yêu vầng trăng soi mái tranh nghèo.
Đằm thắm tình quê, con đường đê nương lúa đê mê
Nữ: Ngồi chờ vầng trăng anh Năm cô Bảy cô Ba.
Lẳng lặng tình nghe ngân nga câu hát câu vè trăng tàn rụng cành tre./-
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Nam: Thôi thôi à nghen sao em lại bắt chước anh Năm, cô Bảy cô Ba chờ đợi mà chi vầng trăng chỉ tròn một lần mỗi tháng?
Trong khi trăng kia dù tròn hay khuyết thì cũng soi sáng nhân gian bằng nét đẹp muôn… đời. (-)(-)
Và khi đã yêu nhau thì trăng khuyết cũng tròn đầy.
Nữ: Thì em cũng đâu có muốn chờ, muốn đợi,
ngặt nỗi trăng kia phải thật tròn thì tía mới cho đi. (SL)
Em như Mỵ Nương xưa thương tưởng Trương Chi,
phải đợi đến đêm rằm mới được nghe tiếng sáo.
Nam: Bởi vậy, tía em kỳ thiệt là kỳ,
cái chuyện tình yêu thì có liên quan gì đến trăng tròn hay trăng khuyết./-
Nữ: Có liên quan chứ sao không. Anh hổng hiểu ý tía rồi.
Để em nói cho anh nghe nè. Tía nói “tuổi trẻ tụi bây hễ yêu nhau là quên trời quên đất,
đêm tối hẹn hò thường xảy ra cái chuyện mèo mã gà đồng, trên bộc trong dâu”.
Nam: Mèo mã gà đồng... là sao ?
Nữ: Mèo mả gà đồng mà cũng hổng biết hả ? Mèo mả là mèo ngoài mả,
Nam: Ừa, chúng thường cắn nhau lắm.
Nữ: Gà đồng là gà ngoài đồng.
Nam: Ừa, bọn nó hay đá nhau lắm. Ủa, vậy là tía em sợ anh cắn em, đá em hả?
Nữ: Thôi đi ông tướng, đừng có giả bộ.
Tía nói tía sợ cái chuyện mèo mã gà đồng, nhưng mà cấm ngăn thì không có được.
Câu 2:
Nữ: Bởi ai yêu nhau mà không trải qua những năm tháng hẹn hò. (-)(-)
Bởi vậy tía nói “cho bây đi, nhưng phải đợi những đêm trăng tròn”.
Nam: Trời ơi ông già khôn quá trời luôn.
Hẹn hò nhau mà trăng cứ sáng trưng như vầy, hèn chi… (SL)
Nữ: Hèn chi sao vậy anh?
Nam: Thì hẹn hò nhau đã mòn hết mấy mùa trăng mà...
Nữ: Mà sao…
Nam: Mà đâu vẫn còn nguyên đó chứ sao.
Nhưng mà tức quá trời rồi, bữa nay anh phải nói mới được.
Nữ: Thì anh nói đi
Nam: Anh nói... ơ… nói gì… à… trăng quê mình đẹp quá phải không em?
NHẠC:
Nữ: Trời ơi, gì mà lãng xẹt vậy? Đợi anh nói được một câu đó thôi thì trăng cũng tàn sau ngọn tầm vông rồi. Em phải về, kẻo tía má em lo lắng.
Nam: Em… Trời gần khuya, ai đưa em về làng bên
Nữ: Đò đưa qua soi bóng trăng cười dưới nước
Nam: Soi bóng chung đôi hai mình
Nữ: Em nắm tay anh thẹn thùng
Nam: Cùng cười đùa trêu gái trai làng khúc khích. sau ngõ đường quê
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Nữ: Anh ơi ai có cợt có trêu thì anh cũng ráng làm ngơ đừng để bụng.
Nếu thiệt dạ thương nhau thì siêng năng làm lụng cho hai đứa sớm được kề vai chung một ánh trăng… vàng. (-)(-)
Mình sẽ quấn quít bên nhau dù trăng khuyết hay tròn.
Nam: Em ơi, anh cũng muốn tính chuyện tơ hồng chỉ thắm,
ngặt vì dành dụm chưa đủ lễ đón dâu. (SL)
Con gái xuân thì đẹp như một vầng trăng, ai nỡ để ngày hợp hôn buồn như đêm trăng khuyết.
Nữ: Nhưng anh phải nhớ em là con gái, như trăng kia tròn được mấy khi và như hoa nở được mấy thì./-
NHẠC:
Nam: Làng anh làng em chung dòng sông trăng nước giao hòa.
Nữ: Buồn lắm vầng trăng đêm mồ côi hai đứa hai nơi
Nam: Một nửa vầng trăng bên anh soi bóng bơ vơ
Nữ: Một nửa vầng trăng bên em đêm ngẩn ngơ chờ mơ màng cùng vầng trăng.
Câu 6:
Nam: Vầng trăng trên cao có chị Hằng chú Cuội, vầng trăng trần gian có anh đợi, em chờ. (SL)
Nữ: Thì thôi, anh hãy ráng hai ba mùa lúa nữa, ghép mảnh trăng tròn cho hai đứa soi chung.
Nam: Ừa, chừng đó tới đêm trăng tròn tía em sẽ bảo: "Hai đứa bây coi nhà để tía đi ngắm trăng"./.