TÌNH ĐỒNG CHÍ
Thơ: Chính Hữu Nhạc: Minh Quốc
Vọng cổ: Thanh Vũ.
NHẠC
Nam 1: Quê hương anh nước mặn đồng chua.
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá.
Nam 2: Tôi với anh, hai người xa lạ.
Tự phương nào, chẳng hề quen nhau.
Nam 1: Súng bên súng đầu sát bên đầu
đêm tối chung chăn thành đôi tri kỷ.
Vì nước, ruộng nương anh bỏ bạn thân cày
gian nhà không… mặc kệ gió... lung lay.
VỌNG CỔ
1. Nam 1: Ôi tiếng hát xa xưa gợi ta nhớ mùa thu xưa cha ông lên đường đi kháng chiến.
Thuở ấy phong ba từng phen nếm trải để non nước hôm nay nối liền Nam Bắc.
Anh ở nơi đâu miền Trung thương nhớ,
quê tôi đó Cà Mau quanh năm nước đỏ nơi biên giới xa xôi mình cùng nhau san sẻ chuyện tâm… tình.
Nam 2: Anh có nhớ quê hương nhớ người thương có đôi mắt dịu hiền.
Dầu dãi sớm khuya trên đồng hợp tác,
mỗi buổi chiều về soi bóng nước nhớ người đi.
Nam 1: Con nước ròng rồi con nước lớn anh ơi,
cái dòng sông Trẹm quê tôi đã chứng minh bao cuộc tiễn đưa hò hẹn.
Dù đây đó cách xa nhưng tình yêu tròn vẹn,
cái phẩm giá tuyệt vời là tuổi xuân đi giữ nước…
2. Nam 2: Tôi ở miền Trung ngày xưa nghèo khổ,
đồng vắng hoang vu bom đạn tơi bời.
Nam 1: Chiến thắng mùa xuân
Đảng đem ấm no hạnh phúc cho muôn người.
Nam 2: Thương nhớ lắm bà mẹ già làng Sơn Mỹ
may mắn sống còn khi giặc Mỹ tàn sát dã man.
Nam 1: Ôi tình người, tình nghĩa quê hương
đã thúc giục tuổi xuân lên đường đi giữ nước.
Dù gian khổ khó khăn vẫn không chùn bước
đi gìn giữ thanh bình cho non nước vạn mùa xuân…
NHẠC
Nam 2: Giếng nước gốc đa, nhớ người trai làng đi lính.
Tôi với anh đã từng cơn ớn lạnh.
Nam 1: Rét run người, vầng trán đẫm mồ hôi.
Áo anh rách vai, quần tôi có hai miếng vá.
Nam 2: Miệng cùng cười buốt giá chân không giầy,
thương nhau tay nắm lấy bàn tay.
Nam 1: Đêm nay, đồng hoang sương xuống.
Nằm kề bên nhau chờ giặc tới, đầu súng… trăng… treo.
VỌNG CỔ
5. Nam 2: Tay nắm bàn tay nghe ấm lòng tình đồng chí,
dù ở nơi đâu cuối Nam đầu Bắc vẫn cùng chung xứ sở Việt Nam một dãy sơn hà gấm vóc.
Dù áo có sờn vai nắng mưa sương gió vai vẫn kề vai và lòng vẫn chung… lòng.
Nam 1: Ơi truyền thống đấu tranh của nòi giống Lạc Hồng.
Hơn bốn mươi năm vẫn giữ nguyên bờ cõi
một dãy cơ đồ này là của tất cả chúng ta.
Nam 2: Xin ai đó đừng vì chút lợi riêng tư mà lãng quên việc nước
phải chiến đấu với kẻ thù còn ẩn trong ta.
Đất trời - trời đất bao la,
dòng sông con suối chảy bao máu xương để giữ gìn.
(4 nhịp vô nhạc)
Nam 1: Áo anh rách vai, quần tôi có hai miếng vá.
Miệng cùng cười buốt giá chân không giầy,
thương nhau tay nắm lấy bàn tay.
Nam 2: Đêm nay, đồng hoang sương xuống
Nằm kề bên nhau chờ giặc tới, đầu súng trăng treo.
(Về vọng cổ)
6. Nam 1: Đêm vắng trăng thanh tâm tình đồng chí
lấp lánh sương đêm mình tưởng nhớ quê nhà.
Nam 2: Quê tôi đó miền Trung vượt qua bao gian khó
hàng dương xanh - đồng lúa xanh xanh.
Nam 1: Cà Mau biển bạc, rừng vàng.
Hẹn ngày mai ấy, mình cùng về thăm quê./.