Nghệ sĩ Hồng Nga không thể hoàn toàn quên quá khứ như một số kênh YouTube đã lan truyền thông tin hoàn toàn sai sự thật.
Published by Nghệ sĩ - 5/5/2023
HẠNG VÕ SỞ BÁ VƯƠNGSoạn giả: Viễn ChâuLối thơ:DT: Hò ơi!.. bến Ô Giang trăng vàng in đáy nướcgió đông lạnh buốt như cợt khách anh hùngđâu rồi người bạn tình chung đìu hiu sương khóiHò ơi!.. đìu hiu sương khói lạnh lùng cỏ cây.SBV: Bớ đò hãy qua rước ta qua sông.. bớ đòDT: Ai, ai lên tiếng gọi đò dưới bếnnghe hình như giọng nói quen quen?SBV: Phải, Hạng Võ này đang gặp lúc tai ươngnhờ Đình Trưởng đưa ta qua bến.DT: Ạ, thì ra Ngài là Hạng Võ Sở Bá Vương đây àha ha ha.....tại sao Ngài đi đâu mà nhứt nhơn nhứt mã?Võ Đông Phong tơi tả mảnh nhung bàorồi còn... còn tám ngàn tử đệ ở nơi đâusao không thấy đứng hầu bên chủ tướng vậy thưa Ngài?SBV; Đình Trưởng ơi mang chí cả nhưng trời không tựata phải sa cơ vì quỷ kế của Lưu Bang.Giữa đêm buồn nghe tiếng sáo của Trương Lươngđã đưa ta đến con đường tuyệt.. lộ.PHỤNG HOÀNG:Vì trước mặt ta là sông cả mênh... mang.Bến Ô Giang lại đành cản lốisau lưng thì mịt mờ khói lửa tở mở tiếng reo hòhãy bắt cho được Hạng Vươngtrên đường bôn ba ta đã mất đimột người bạn chung tìnhnàng đã quyên sinh để ta tìm lối thoátvĩnh biệt muôn đời ôi thương xót quý nhân ơiDT: Lần đầu gặp nhau Ngài còn uy nghi một võ tướng đương thờitiếng quân reo hựa hí vang trời rộn rịp sau lưng có tám ngàn tử đệsau đến ngày này lại quá đổi tang thươngngựa lỏng tay cương chiến y mờ cát bụimắt rưng rưng giọt lệ anh hùngNgài khóc người yêu hay hận bước đường.. cùng.NỐI LỐI:SBV: Phải, lần thứ nhứt ta để rơi nước mắtnhưng không phải giọt lệ yếu hèn khóc cảnh sa cơta khóc cho một cánh hoa trước gió vật vờrồi mai một giữa trời xa bến.. lạ.VỌNG CỔ CÂU 5DT: Bởi thế cho nên ngày nay Hạng Võ Sở Bá Vương phải nhứt nhơn nhứt mãlạnh lùng trong vó ngựa nẻo biên... thuỳ.Ngài có nhớ chăng đã có lần Ngài nhờ tôi đưa khỏi bến sông này.Khi ấy tôi có hỏi Ngài đã chiếm một phần giang sơn đất Hánvậy chớ lòng của dân Ngài đã chiếm được hay chưa?.Ngài làm thinh ngạo nghễ nhìn tôinheo đôi mắt không trả lời câu tôi hỏigiây lâu Ngài tuốt gươm và cất cao tiếng cười rộn rãmột cánh tay cũng lệch đất nghiêng trời.VỌNG CỔ CÂU 6DT: Thế mà ngày nay ai có ngờuy quyền không cung điện cũng khôngngười yêu mất cơ đồ cũng mất.Ha ha ha ha....Ngài ơi khi người ta muốn chinh phục lòng dânbằng uy quyền võ lực thì gấm vóc sơn hàđâu hưởng được bền lâu thì đó, Ngài có thấy khôngtrước kia Ngài tới đây với mấy vạn tinh binhmột tiếng thét nước Ô Giangcòn giựt mình xám mặtrồi hôm nay sau cơn binh biếnNgài đi đâu lơ láo có một mình.Ngài ơi có lẽ hôm nay Ngài mới biết thế nàolà cay đắng nhục vinh đời đâu có chi vững bền trường cửu.Mảnh trăng mới khuyết chưa tròn tay không Hạng Võ lại hoàn tay không.NỐI LỐI:SBV: Đình Trưởng ơi Ngài nói chí phảita hiện giờ là một tên chiến bạicả một thời oanh liệt đất Giang Đôngđến ngày nay sự nghiệp đã hoàn khôngta còn muốn sang sông làm chi nữa.DT: Tôi tuy là kẻchèo đò dốt nátthấy chuyện đời thìcũng bàn bạc một vài câunhưng trước tình cảnh của Ngài dạ tôi cũng nao naovậy mời Ngài xuống bến để tôi đưa giùm làm nghĩa.VỌNG CỔ CÂU 5SBV: Không không, Ta còn sang sông làm chi nữavì thân ta giờ đây chỉ là một kẻ tàn binh chiến bại giữa sa... trường.Bao kẻ vì ta đã ngã gục bên đường.Ta cám ơn ngươi đã nói với tanhững lời chua chát tuy quá phủ phàngnhưng rúng động lòng ta bởi năm xưata đã từng oanh liệt cõi Giang Đôngmột tiếng thét núi sông còn rung chuyểnngày hôm nay sau cơn binh biếnta lại trở về đây với một tấm thân tàn.VỌNG CỔ CÂU 6Ngày xưa cũng là một võ tướng lừng danhcơn thất thế bị vây nơi Cai Hạmở huyết lộ ta lên lưng tuấn mãnhìn lại bên mình không một đứa tàn quânchẳng biết ta sa cơ vì tiếng sáo của Trương Lươnghay cũng bởi lòng dân ly tánThôi thôi Đình Trưởng Đình Trưởng ơihãy cắt đầu ta mang đến Hán dinh mà lãnh thưởngta còn muốn sống làm chi cho đau đớn ê chề.Ngu Cơ, Ngu Cơ Sở Bá Vương này từ đây không còn nữamộng thôn tính san hà đã tan tành theo bọt nước Ô Giang.Ngưu Cơ Ngưu Cơ hãy chờ ta...NAM AI LỚP MÁISở Bá Vương...Thôi... rồi số phận một võ tướng anh hùngcơn thất thế tận cùng người ngọc đã quyên sinhnhớ thuở còn liệt oanh khắp một cõi Giang Đôngnhưng chiến động ba đào khói lửa binh đaocho hay sự nghiệp xây đắp trên xương máu của dân lànhrồi sau cũng tan tành còn đâu bã hư danhbến Ô Giang nước sông triều cuồn cuộncòn vang lên tiếng sáo não nùng.