PHẦN 3 : UYÊN ƯƠNG TỐNG BIỆT
Tóm tắt: Sau khi thọ ơn Trương Chân, Hiểu Liên tiên tử đem lòng cảm mến, quyết tâm theo chân chàng đến chốn dương gian để báo ân. Biết được Trương Chân bị bội hôn, Hiểu Liên biến hóa thành hình dáng của Mẫu Đơn để an ủi động viên tinh thần chàng cho khoa thi sau.Cũng lúc đó, tại Thượng thư phủ, Minh Hà lão lão hóa hình nhân giấy thành mỹ nhân để mê hoặc tân khoa Trạng Nguyên – vốn là Ứng Thiên Tinh chuyển thế, Trạng Nguyên vì háo sắc nên đã bị yêu ma sát hại.
P3 - Cảnh 1: Hiểu Liên lần đầu hạ phàm đến chốn dương gian (Kinh thành)
(CUNG TIÊN)
Hiểu Liên:
** Nơi Thủy cung bao ngày, nay đến nơi dương trần
Thay y bào (tiên) thoát xác, hòa vào nhân thế
Ta giống như bao người
Nay đến nơi kinh thành, Trương Chân hỡi huynh tìm ngay
Ôi xuyến xao dâng đầy, lâng lâng ngất ngây hồn say
Hỡi cỏ cây lá hoa muôn màu, ôi đẹp sao ta mến dương trần
Nơi Thủy cung ngàn năm sống trong an nhàn
Nay mới tường nhân thế có biết bao vui buồn ,
Ha há ha ha hà
** Ta ngó xa trông gần, ta hỏi thăm ven đường
Kim gia chàng đã đến đó, tìm người hôn phối, mau đến ngay xem tường
Kim tiểu thơ trang đài, ôi trông khác chi nàng tiên
Ta hoá thân như nàng, Trương Chân ở bên lời trao,
Để giúp ai báo ơn sâu dày, mau dời chân thay đổi dạng hình
Nơi phủ nha người sao phủi đi bao lời
Gieo nỗi sầu oan trái nhân á a sinh cho người
Ta cảm thương cho chàng
** Ta mến trang anh tài, nhân đức cao hơn người
Nơi sơn tòng ai cứu thoát lòng này ghi mãi, mang chữ ơn muôn đời
Trai gái vui can thường, cung tiên lẻ loi ngàn năm
Ta phải chăng đang thầm vương tơ chữ duyên trần gian
Nghĩ vẩn vơ ngẩn ngơ mơ màng tim lòng ôi sao thấy lạ lùng
Ha há ha hà ha há ha ha hà, ha ha hà há há ha há ha ha hà
Hà ha há ha hà
P3 - Cảnh 2: Trương Chân buồn tủi dạo bước hoa viên Thượng Thư Phủ, Hiểu Liên hóa thành hình dạng của Kim Mẫu Đơn đến an ủi chàng
(NGÂM)
Trương Chân : Canh khuya lạnh lẽo ngắm trăng đêm
Trắng cả bờ vai ướt lạnh mềm
Quân Tử vương sầu không ngấn lệ
Tủi buồn không thể tỏ phân ai
Hiểu Liên : Người trai than thở duyên dang dở
Hay lỡ ngày thi lỡ dặm dài
Trương Chân : Kìa Kim Tiểu Thơ
Hiểu Liên : Trương công tử
(PHÂN LY KHÚC)
Trương Chân : Dùi mài kinh sử, chỉ mong ngày lên kinh
Tân Khoa bảng đề tên, báo từ thân đẹp lòng
Vương tai ba rừng sâu hoang vu, tưởng đâu xác thân vùi chôn
Ngày đến kinh thôi đành trễ thi ôi khó khăn bao điều
Hiểu Liên: Kìa Trương công tử, chớ buồn phiền than thở mà nản chí hùng anh
(TUYẾT HỒNG )
Hiểu Liên: Chàng còn trẻ ngại gì không thành
Vì trời già thử người hùng anh,
Cần tu chỉnh, ngày sau ở chốn đế kinh
Mùa thi mong chàng sẽ vẻ vang công hầu
Này xin cầm tay, làm chút hành trang,
ngày sau rỡ ràng, ngọc bích gửi hùng anh...
Trương Chân: Tôi nào dám mơ cao, bởi thân tôi nghèo xơ xác.
Từ hôn chốn dinh trung nhà cô
Hiểu Liên: Lời của song thân, chỉ đành im tiếng
Hãy xem như là nghĩa chi giao đôi nhà.
Trương Chân: Tiểu sinh xin đa tạ Kim tiểu thơ
(KHÓC ĐẠM TIÊN)
Trương Chân: Đó... đôi lời an ủi, tôi mừng thầm.
Thân hèn thư sinh, tôi nguyện ba năm soi kinh miệt mài
Ngọc này trao tay, như Thái Sơn, nghĩa nhân nào quên
Hiểu Liên: Chớ... nên đừng thi lễ, để thêm bận lòng nữ nhân, có chi hỡi ai
Chỉ mong dặm đường dài, chàng nên vững tâm
Đợi chờ vinh hiển công danh, sẽ vui thay được điều may.
Trương Chân: Đêm khuya đã tàn canh, tiểu thơ thân hồng xin hãy dời chân
(SẦU NGUYỆT HẠ)
Trương Chân : Lời tạ từ xin kiếu lui hài
Đêm khuya canh tàn Tiểu thơ thân hồng xin hãy dời chân
Kỉ niệm ngày nay lần đầu tiên ta gặp gỡ, xin khắc ghi, trọn đời tôi không quên
Xin chúc nhau bao điều tốt á à a
Mai xin lên đường, chúc ai bao điều nhiều phước nhiều may
Đời dài còn duyên, ngày sau tương kiến há ha hà ha
Hãy sống an trọn đời vui
Hiểu Liên: Công tử ...
Lời nghẹn lời đưa bước anh tài
Do trên song đường, chúng ta không cùng, chung mối hiệp hòa
Nghèn nghẹn hàng mi, giọt lệ buồn rơi tựa như ta đã
Quen biết nhau, xưa tiền căn ba sinh
Chân luyến lưu không mong rời bước á à a
Nhân gian ân tình, khiến cho con người điên đảo triền miên
Làm sao em quên, đêm nay tương kiến há ha hà ha
Cảm mến ai tâm nào quên
SC: Biệt ly đến rồi hà ha, giữ trong lòng bao nỗi xuyến xao
P3 - Cảnh 3: Cùng lúc đó ở mái đình gần nơi Trương Chân cùng Hiểu Liên gặp mặt, tân khoa Trạng Nguyên vốn là Ứng Thiên Tinh chuyển thế, Lão lão bày mưu hóa hình nhân thành yêu nữ để hãm hại chàng và hút nguyên khí
(MẪU ĐƠN )
Trạng Nguyên: Đêm đã tàn trống sang
Bỗng canh lầu thấp thoáng tiên nga
Ôi dịu dàng thướt tha
Khiến râu mày ngơ ngẩn mê say
Thế gian hay ở non bồng
mà sao tiên cảnh diệu huyền
Lại gần hương tỏa ngất ngây
Dịu dàng mắt cong mi thắm
Đê mê ngọt đỏ môi hồng
Thiên đường chẳng sánh nhân gian
Đến đây với ta, đuốc hoa đắm say
Yêu Nữ: Chẳng quen biết ai, Thiếp xin cáo lui
Kíp quay về khuê nữ phòng the
Trạng nguyên : Hãy nên nán chân giây lát
Vắng nàng ta sẽ rất u buồn
Lấy đâu tiếng hát lời ca
Nồng say ngây ngất mê hồn
Yêu Nữ: Chàng ơi chớ vội mất vui
Này dâng người mỹ tửu
cùng em dằn phím so đàn
Cuối đêm phận liễu trao ai
Trạng Nguyên: Hỡi trang mỹ nhân, bướm hoa đắm say
Suốt đêm có nhau, phỉ duyên trúc mai
Yêu Nữ: Phận liễu bồ trao gửi tùng quân
Nhờ quân tử chở che nhan hồng
Trạng Nguyên: Mỹ nhân… mỹ nhân.. đến đây với ta
Ha ha ha ha
(LY GIA )
Buông tơ mành yêu ái hòa giao
Trang mỹ nhân sánh duyên anh hào
Vui đuốc hoa đêm nay nàng ơi
Nồng say cùng ân ái mộng tình bay cao
Ha ha ha ha ha
Đến đây, đến đây
Yêu nữ: Tuyệt đời ngươi chớ than, xuống nơi a tỳ
Bởi si ái yêu tơ loan, hồn phách tan còn đâu nguyên thần
Đây mỵ tà nào trang mỹ nhân
Luyện hồn công pháp càng tăng Ứng Thiên chôn đời
Lão Lão thần công… giờ thế gian ai bằng
HA HA HA HA HA
Trạng Nguyên: AAAAAAAAAAAAAAA!
(Sau đó thì Trạng Nguyên bị yêu nữ sát hại)
(Tân Khoa trạng nguyên chết trong phủ Thượng Thư, Kim lão gia vì sợ tội mà vu khống Trương Chân tội giết Trạng Nguyên và giam vào mật thất)