PHẦN 5: THIỀN MÔN TRẢ NGỌC
P5.1- Cảnh 1: Hiểu Liên cứu Trương Chân khỏi Khai Phong phủ, lay chàng hồi tỉnh
(THOẠI)
Hiểu Liên: Trương Chân, Trương Chân chàng tỉnh lại đi
Trương Chân: A.... đây là đâu? Kìa Mẫu Đơn tiểu thư sao nàng lại ở đây? Vừa rồi tôi còn ở Phủ Khai Phong mà?
Hiểu Liên: Mẫu đơn trên đường đi thắp hương lễ phật, chợt thấy chàng nằm mê man ở vệ đường, chàng có sao không?
Trương Chân: Ta lại nợ cô một lần nữa rồi!
Tiểu thơ...
(VỌNG KIM LANG)
Trương Chân: Ơn tiểu thơ nặng mang, tôi khắc ghi muôn đời
Bởi do cơ trời đành đưa vòng trái ngang vào thân
Công môn vướng mang tội tình giờ bao người muốn tôi lìa dương
(nhạc dạo)
Hiểu Liên: Thương người trung hiền vương vòng lao lý, bởi câu kim tiền, người ta phủi chữ Kim lang
Đan tâm trái oan đưa vào, mà quên rồi cố nhân ngày xưa
Mong sao sẽ tan mây mù mà qua ngày đắng cay hàm oan
Trương Chân: Giờ tôi còn đang mang tiếng nghi can, lẽ đâu tìm đường đào vong
Bao gia ngài xét tường ngay gian, sẽ minh oan... cho người tâm ngay
(THOẠI)
Trương Chân: Mẫu Đơn cô nương, nếu tôi đào vong thì khác nào thẹn mà trốn tội. Xin bái biệt
Hiểu Liên: Khoan đã công tử xin dừng bước,
(PHI VÂN ĐIỆP KHÚC)
Chớ nên quay về người ơi.. không toàn thân
Bởi câu kim tiền.. đâu còn…nghĩa nhân từ tâm.
*** (nhạc dạo)
Trương Chân: Mẫu Đơn.. có lời cảm thương..
Tiểu sinh ghi lòng.. mong ngày đền ơn
Tôi đây vững tâm lòng ngay
Bao Gia ngài từ tâm hiểu thông, ngày rửa oan sẽ không còn xa
Trương Chân này lòng không ác gian, thì lý đâu… nhát gan tâm hèn.
Ở quê nhà song đường chờ mong, nếu bôn đào… khó ngày trùng hoan..
Thoại
Trương Chân: Mẫu đơn tiểu thơ, hiểu cô có lòng thương cảm mà lo nghĩ cho tiểu sinh. Thế nhưng nếu để nghi phạm đào vong, thì Bao đại nhân khó tránh vòng liên lụy. Tiểu sinh vẫn nên về...
Hiểu Liên: Nếu công tử vẫn muốn quay về thì tiểu nữ cũng đã hết lời…
Trương công tử, sẵn đây tiểu nữ có lời này muốn tỏ bày với công tử mà chưa có dịp…
Trương Chân: Xin cô nương cứ nói…
Hiểu Liên: Giờ đã cuối thu trời đang se lạnh,
(MINH TÂM XỬ ÁN)
***Công tử! Khắp nơi nơi vạn vật đang chuẩn bị cho buổi giao mùa….
Từng đàn chim ríu rít bay tìm về tổ ấm, cất tiếng hót thanh âm như báo hiệu Đông.. về
Bay về từng đàn, chân trời vang tiếng chim
Uyên ương xây tình, có nhau không rời, chung đôi tổ ấm
Hà hà ha há ha, hà hà ha há ha, hà ha há ha hà
Tiếng tiêu ngân trầm, khúc ca tâm tình, vang nơi lưng đồi
Trương Chân lòng mến, ai dạ hiền lành, trọn ngày đêm nhớ nhung
Trương Chân: Ở nơi dinh đường, hủy hôn vong thề bao lời khinh rẽ tôi
Đêm khuya sân đình, đổ oan cho người, công môn tội tử
Hà hà ha ha há ha, hà hà ha há ha, hà há ha ha hà
Hiểu Liên: Tỏ phân đôi lời,, để ai hiểu tường, do nơi mệnh trời...
Trương Chân: Không mong tần tấn, không ngày hỷ phòng, mãi mãi chia biệt nhau
Ông tơ Nguyệt lão, se nhầm chỉ hồng… sẽ không thành đôi..
Trương Chân: Mẫu Đơn cô nương, Kim – Trương hai nhà đã có lời chỉ phúc giao hôn, ngày nào nút thắt giữa hai nhà chưa được gỡ, thì e hai ta hôn sự khó thành.
Hiểu Liên: Công tử...
(VC CÂU 4)
Trương Chân: Phần số lá lay tôi nào trách chi ai bởi phận mình đen bạc...
Hèn mạc long bong bao người khi dễ gieo tiếng thị phi khó thốt… nên… lời (hò 16)
Kinh sử bao năm chờ vinh hiển gia đường (hò 20)
Tai biến sơn lâm trễ ngày khoa cử, vất vưởng kinh thành đành nương náo Kim gia (xê 24)
Người ta trọng kẻ cao sang, quên lời hẹn cũ vong thề hủy hôn(xê 28)
Tân khoa oan thác sân đình, đưa vào tiếng oán vu tôi gian tà(hò 32)
(THOẠI)
Hiểu Liên: Trương Công tử, người ngay sẽ được phật trời phù hộ, công tử đừng quá nản lòng
Trương công tử, công tử có còn nhớ đường lên kinh, giữa chốn sơn tòng đã cứu một con Tiểu Lý Ngư không?
Trương Chân: Tiểu thơ, sao tiểu thơ lại biết chuyện này... nghĩ cũng lạ, cũng vì cứu con cá đó mà tiểu sinh suýt mất mạng, mất hết cả bạc tiền rồi còn trễ ngày thi cử....
Hiểu Liên: Thật không dám giấu... thật ra tiểu nữ chính là... là....
(Hiểu Liên định nói thật mình chính là Lý Ngư mà Trương Chân đã cứu, nhưng cảm nhận được Quy gia gia đang đến nên chưa thể tỏ bày)
Hả!? Đây là tiên khí của gia gia, chẳng lẽ người đến bắt ta về thủy động?
Trương Chân à, hình như có người đang đuổi tới đây, hay chàng hãy đến miếu Quan âm đợi thiếp, thiếp sẽ đến ngay
Trương Chân: Được vậy ta sẽ đến đó chờ nàng.