Nghệ sĩ Hồng Nga không thể hoàn toàn quên quá khứ như một số kênh YouTube đã lan truyền thông tin hoàn toàn sai sự thật.
Published by Nghệ sĩ - 5/5/2023
NÁT CÁNH PHƯỢNG HỒNGVỢ ĐỨC : Khoan đã, chị ơi. Nãy giờ thấy chị đứng tần ngần trước cửa, chẳng hay chị muốn tìm ai vậy?HẠNH : Dạ không, tôi là một kẻ bán hoa. Tôi muốn mời anh chị mua giùm một ít, nhưng kín cổng cao tường nên…VỢ ĐỨC : Này chị ơi, chị bán hoa phượng vĩ hả?HẠNH : Dạ phải. Đây là những cánh hoa phượng vĩ hồng tươi, xin mời anh chị hãy mua giùmĐỨC : Xin hãy cho tôi xem thử.HẠNH : Dạ đây.ĐỨC : Hả, thì ra đây là…HẠNH : Dạ phải...VĂN THIÊN TƯỜNG (Lớp dựng):HẠNH :- Đây là những cánh hoa phượng vĩ, tuy kém hương nồng, nhưng lòng trong trắng thanh… cao.- Ôi nghẹn ngào, chẳng biết nói sao- Khi cành phượng vĩ bị nắng táp sương chan- Một chuyện tình sớm vội ly tan- Nhìn mặt nhau, nghe suối lệ tuôn trànĐỨC :- Cô ơi, có lẽ trời cao định số- Chớ phải đâu ai giông phụ- Để cho cánh hoa úa nhụy phai tànVỢ ĐỨC :- Nãy giờ không hiểu, chị muốn nói điều chi- Giữa nơi này bày giải ra đi- Hay tâm tư đang uẩn khúc chuyện gì.HẠNH : (Nói) Thưa chị, tôi muốn nói về tâm sự của một loài hoa phượng vĩ.VỢ ĐỨC :Hay quá, vậy chị hãy kể lại đi, rồi tôi sẽ mua hết những cánh hoa xinh xắn này.HẠNH : Được, tôi sẽ kể đây. Nhìn những cánh hoa phượng vĩ này mà tôi liên tưởng đến…VỢ ĐỨC :Chị, chị liên tưởng đến điều gì mà sao trông vẻ mặt chị u buồn vậyNHẠC (Nỗi Buồn Hoa Phượng):HẠNH :Trót mang kiếp phượng đời cho nỗi buồn.Cảm ơn tình yêu, cảm ơn người thương.Bài ca cung thứ ai hát lâm li,Tiếc một thời chẳng nói gì,Đành lòng người ở người đi.ĐỨC :Biết bao kỷ niệm ngày xưa mất rồi.Viết lên nhật ký xót xa đầu môi.Tìm đâu dĩ vãng áo trắng ngây thơ.Mắt buồn chiều nghiêng nón chờ.Còn thương dáng ai thẩn thờ.VỌNG CỔ (Câu 4):HẠNH : Kỷ niệm xa xưa của lứa tuổi mộng mơ bây giờ còn đâu nữa. Hình ảnh đôi chim non đang tung tăng nhảy múa trên hàng phượng vĩ xôn xao giấc chim bao theo mây khói quyện mơ… màng. (-)(-) Lối cũ đường xưa in đậm dấu chân mòn, (+) của hai trẻ rong chơi trước sân trường thời thơ ấu, cho đến lúc trưởng thành ngày cuối tạ từ nhau. (SL)NHẠC (Nỗi Buồn Hoa Phượng):ĐỨC :Giã biệt bạn lòng ơi,Thôi nay xa cách rồi,Kỷ niệm mình xin nhớ mãi.HẠNH :Buồn riêng một mình ai,Chờ mong từng đêm gối chiếc,Khối u hoài này anh có hay.ĐỨC :Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn.Cảm thông được nỗi vắng xa người yêu.HẠNH :Màu hoa phượng thắm như máu con tim.Mỗi lần hè sang kỷ niệm,Người xưa biết đâu mà tìm.Câu 4 (4 nhịp cuối):ĐỨC : Tìm để làm chi khi đôi chim lẻ bạn, cất tiếng kêu vang ảm đạm giữa đêm buồn.Câu 6 (8 nhịp cuối):HẠNH : Đây chính là câu chuyện tan thương, của loài hoa phượng vĩ vấn vương niềm khổ lụy. Bởi thế nên tôi phải bán đi cành hoa ấy, để chôn lịm một mối tình đầy ngang trái thê lương./.VỢ ĐỨC : (Nói) Câu chuyện của chị kể ra, tôi nghe sao mà buồn thảm quá. Thôi được rồi, tôi sẽ mua cho chị những đóa hoa này. Anh à, để em đem những cánh hoa phượng vĩ này vào trong nhà, trang điểm cho loan phòng mình xinh đẹp thêm nha anh.ĐỨC : Hạnh, Hạnh em...!HẠNH : Thôi, anh còn gọi tên Hạnh ấy nữa làm chi. Trong khi giờ đây anh đã có cái tên khác ngọt ngào để thay cho tiếng Hạnh đầy nổi đau cay đắng.ĐỨC : Hạnh! Hạnh ơi, xin em hãy hiểu cho anh.HẠNH : Phải, tôi đã hiểu anh nhiều lắm, hiểu anh nhiều lắm mà. Cũng nhờ đọc qua trang báo mà tôi mới biết được là người ta cưới vợ,ĐỨC : Hạnh ơi, anh…HẠNH : Người ta đã vội quên lời hẹn ước phút chia tay.LÝ NĂM CĂN:ĐỨC :- Lòng anh luôn chẳng mờ phai- Tình ta tha thiết đắm say- Xin hãy để cho anh phân- Vì do hiếu thân giữ đạo- Mà anh đây lỗi cùng em.HẠNH :- Đừng nên nói nữa buồn thêm- Nay đã tròn duyên- Thì thôi anh hãy dần quên.VỌNG CỔ (Câu 4):ĐỨC : Hạnh ơi sao em hiểu được hoàn cảnh trái ngang của hai kẻ không thương phải thành chồng vợ. Có những đêm thâu anh âu sầu nức nở liên tưởng đến người yêu qua ngấn lệ u… hoài.(-)(-) Bao nỗi suy tư giằng vặt suốt đêm dài. (+) Đâu phải chỉ riêng em mang khổ sầu da diết, mà cả ba khối tình đồng thi tiết cũng như nhau. (SL) Trước mặt mọi người thì hạnh phúc biết bao, những tiếng nói yêu thương nghe ngọt ngào tình cảm. Nhưng sau đó thì thở ơ lãnh đạm, mặt kề mặt nhau mà lòng lại lạnh lùng./-HẠNH : (Nói) Thôi đừng nói nữa.LÝ SÂM THƯƠNG:HẠNH :- Câu giao ước khi xưa, giờ đây còn đâu mong nữa- Như cánh chim bay đi, về nơi cuối nẻo trời mây.ĐỨC :- Ngày tạ từ chia tay, lòng anh đây khắc ghi muôn đời- Dù muôn ngàn bão giông, tình yêu em vẫn không phai nhòa./.Câu 5:HẠNH : Thôi hãy quên đi khi thuyền tình lạc bến, lưu luyến nữa mà chi cho vướng bận tâm hồn. (-)(-) Kỷ niệm ngày xưa như bọt nước trên nguồn. (+) Gặp trận mưa tuôn sẽ tan tành vụn vỡ, chỉ còn lại chăng là những hạt nhỏ li ti. (SL) Đã muộn màng rồi thương tiếc nữa mà chi. Xin anh đừng để sầu bi cho người con gái ấy. Bao nỗi xót xa một mình tôi xin gánh lấy, đừng để trái ngang gây khổ lụy cho ba người./-Câu 6 (8 nhịp cuối):ĐỨC : Hạnh ơi, trước hoàn cảnh này anh biết nói sao đây, trong khi lòng anh vẫn còn yêu em tha thiết.HẠNH : Nhưng thời gian chính là liều thuốc, xoa dịu vết thương lòng chắc tìm được lãng quên./.ĐỨC : (Nói) Hạnh… em…VỢ ĐỨC : Chị Hạnh, thì ra giữa anh Đức và chị, trước kia hai người đã yêu nhauĐỨC : Phải, nhưng vì nghịch cảnh đớn đau, nên giờ đây hai người đành chia hai lối rẽ.VỢ ĐỨC : Không, tình yêu là lẻ sống thiêng liêng cao cả, chẳng thể ép nài, hay bắt buộc phải hy sinh. Tôi mong sao hai người nên nối lại duyên tình, cho cánh phượng đẹp xinh không tàn phai hương sắc.HẠNH : Không, tôi không phải đến đây để phá tan niềm hạnh phúc, vì ván kia đã đóng thuyền rồi mà. Thôi, chúc hai người đẹp mãi mộng lứa đôi, đây có lẽ cũng là do nơi định số. Giã biệt…ĐỨC : Không! Hạnh! Hạnh…