Trích đoạn
Niềm thương nỗi nhớ
Trí: Quỳnh à! Bộ chiều nay em phải về quê thật rồi à?
Quỳnh:
Dạ phải, người nhà em đã lên tới hồi sáng nhưng vì chờ anh nên em nán lại á.
Trí: Quỳnh à! không bao lâu nữa là mình xa nhau tới bảy năm lận, vậy mà không được gần nhau trong những ngày sau cuối, Anh...anh buồn lắm!
Quỳnh:
Anh Trí ơi! Em đâu muốn anh nhưng ba má ở nhà đang mong đợi, em đâu dám cãi lời. Tuy rằng
Đoản Khúc Lam Giang
Quỳnh:
Giờ từng giờ bên nhau
Em ước ao sao đừng cách xa
Thời gian cứ trôi vô tình
Cho cõi lòng cơ hồ tê tái
Mình giờ gần bên nhau
Tay nắm tay mắt tình đổi trao
Nếu lỡ mai xa rồi
Em nhớ thương từng đêm
Chốn xa xôi nào
Hỡi người thấu chăng lòng em
Trí:
Rồi dòng đời qua mau
Ta sẽ bên nhau
Khi ước mơ đạt thành
Tình đầu lên ngôi
Cho thoả bao hoài mong
Mình nén sầu bi
Quỳnh:
Em biết tình mình không đổi dời
Nhưng mắt tràn lệ khi cách rời
Trí:
Hãy vững tin anh
Dẫu ngàn trùng
Tình em vẫn ở trong tim đong đầy thương nhớ, bước chân xừ người nhưg lòng bên em
Quỳnh:
Nếu mất nhau rồi, thì đời em, có đáng chi
Vọng cổ câu 1.
Trí: Đừng nói chi em lời lẽ chia xa trước lúc hai ta mỗi người mỗi ngả, nhung nhớ hôm nay cho tình yêu sống lại anh sẽ về đây xây giấc mộng thiên ....đàng
Cùng nắm tay nhau vui trọn giấc mơ ngàn.
Quỳnh:
Em không ngại lo thời gian dù dài hay ngắn, không sợ chuyện thay lòng cách mặt lúc xa nhau.
Trí: Anh biết những tháng ngày buồn bã chẳng qua mau, mà nỗi nhớ thương sẽ trĩu nặng tâm hồn. Yêu nhau nhiều ai lại muốn chia ly, một phút xa nhau sao dài hơn vạn kiếp.
Lý Cái Mơn
Quỳnh:
Ngày nào bên nhau. Tình như hoa gấm
Đâu biết mai sau, biển đời nổi trôi về đâu
Bởi hai ta còn ngơ ngác giữa muôn sự đời
Trí: Vì tương lai phải đành chia tay, nhưng vững tin ngày mai
Khi anh về ước mơ sẽ đẹp lòng nhau.
Câu 6.
Quỳnh:
Anh Trí ơi! Đừng ước hẹn đá vàng đừng thề non hẹn biển, bởi nghịch cảnh vẫn sẽ làm cho nát đá vàng phai, chỉ biết tình mình còn nồng thắm hôm nay, người con gái tin yêu một lần là mãi mãi.
Bóng nắng sân trường soi kín phượng hồng lơi lả, tiếng ve ngân ru hai đứa say tình.
Anh đi rồi cành phượng sẽ bơ vơ, nắng không tươi nữa mà úa vàng hiu hắt. Tiếng ve ơi ! Sao tủi buồn dạo khúc, đợi anh về cho thắm lại tình ta.
Trí: Đừng buồn nữa em à! Chúng ta còn trẻ,con đường tương lai của chúng ta còn rộng mở trước mặt. Chúng ta phải khẳng định lòng mình, cùng chung bước trên con đường vạn nẻo.
Quỳnh:
Chiều nay em phải về quê, nếu được thì vài hôm em xin phép ba má lên lên để tiễn anh di. Còn không được thì...
Trí: Thì anh anh dẫn ba anh xuống gặp ba má em trước khi anh đi. Em chịu không?
Quỳnh:
Dạ chịu. Anh Trí! Em thương anh nhiều lắm!
Trí: Quỳnh
.......................
Quỳnh:
Anh Trí! Kể từ nay em là người vong phụ, xa nhau rồi xin anh hãy tha thứ cho em.
Trí: Quỳnh ơi! Nhìn em nghẹn ngào tuôn suối lên trong tay anh mà anh ngỡ như tim mình vụn vỡ. Quỳnh ơi!
Trăng Thu Dạ Khúc
5.Tội tình chi đâu , Sao trời nỡ đoạ đày
6.Duyên chưa thắm đượm nay đành cam dở dang
Quỳnh:
1. Cũng bởi em vong phụ nên làm cho anh khổ đau
2. Ôi biết nói gì, lời chẳng cạn lời
3. Mà sao nghèn nghẹn đôi môi
Trí: 4. Mắt rưng ngấn lệ anh nhìn người thương quá đớn đau.
Vọng cổ câu 5 .
Quỳnh:
Trí ơi! Rồi đây gió bấc mưa ngâu em biết tìm đâu hơi ấm thân yêu của người năm cũ. Tay vẫn trong tay mặt còn đối mặt mà kể từ đây mình vĩnh biệt nhau ....rồi
Cay đắng làm sao khi bèo dạt đôi đời.
Làm sao em quên được những ngày thơ mộng cũ, kỉ niệm êm đềm hai đứa sánh vai nhau. Tình ý nồng nàn qua ánh mắt đổi trao, hẹn ước ngày sao bạc đầu chung thuỷ. Giờ đây thôi kẻ giang đầu người giang vỹ , còn tìm nhau trong giấc mộng đêm buồn.
Phi Vân Điệp Khúc
Trí: Nước trôi xa nguồn về đâu, ơi dòng sâu, cuốn bao nhiêu sầu
Cho đầy, giấc mơ lìa tan.
Quỳnh:
Hết rồi Trí ơi! Em tạ từ đêm nay
Để mai em về, sống bên người ta nhưng bóng anh, vẫn còn trong trái tim.
Trí: Để mình anh lê bước chân, buồn tái tê thương tiếc cho tình ta.
Muôn đời làm sao lãng quên, hình bóng em trong trái tim âm thầm
Quỳnh:
Xin đừng tiếc thương người ơi, cho tủi phận kẻ ôm đàn sang ngang.
(Trở về vọng cổ)
Trí:Trời ơi! Kẻ sang ngang có vui gì khi vong phụ còn người bị phụ tình biết hờn trách sao đây. Uất nghẹn lời ai có biết có hay, tôi muốn gào thét to lên cho đất trời vụn vỡ. Ngỡ tương lai là một trời rạng rỡ, sao giờ đây mây xám phủ giăng đầy.
Quỳnh:
Trí ơi! Một lạy này em xin từ tạ tình anh, để dấn thân vào cuộc đòi đau khổ.
Trí: Ngày mai em bước theo chồng, hồn anh tan nát theo rượu hồng Vu Quy.