Nghệ sĩ Hồng Nga không thể hoàn toàn quên quá khứ như một số kênh YouTube đã lan truyền thông tin hoàn toàn sai sự thật.
Published by Nghệ sĩ - 5/5/2023
NỬA ĐỜI HƯƠNG PHẤN 1Soạn giả: Hà Triều – Hoa PhượngThoại:Hương - Đây là nhà của anh Tùngsân hoa còn nhuộm hồng xác pháoAnh Tùng vừa cưới vợ được ba hômkìa, xác pháo hồng còn bay tản mác đầy sânAnh Tùng ơi em nghe trong lòng rã rời tan nát.Nhạc:Đám cưới nhà ai đây rồi xác pháo nào rơi cuối trờiNgười về nhớ mãi không thôiNgày dài tiếp nối đơn côi thương thay cho duyên kiếp lẻ loiGối chiếc mình ôm phút nàydĩ vãng còn ghi nhớ hoài lệ nào ướt má hoen mibuồn nào sánh với chia ly yêu nhau mà mong ước được gì.Nước mắt rơi rơi mang nhiều thương nhớbóng hình nào có nguôi anh ơi ai hay đường đời nơi naoriêng em thương nhớ ôi buồn sao.Xác pháo còn rơi cuối đường nhớ mãi tình duyên lỡ làngmột người tách bến nơi nao người về chiếc bóng êm thâuanh ơi thôi tan hết … mộng ban … đầu.Thoại:Tùng - Kìa cô Hương, cô còn đến đây làm gì nữaHương - Đến để trả cho Tùng một bức thơTùng - Một bức thơ , Tôi nhớ là tôi gửi cho cô nhiều bức thơ lắm màsao cô chỉ trả cho tôi có một bức thơ này thôi à?Hương - Vì những bức thơ trước Tùng đã hiểu được Hươngnên Hương xin giữ lại còn bức thơ sau nàyTùng - Cô trả nó lại cho tôi vì tôi đã vạch trần cái bộ mặt phủ phàng của cô rồi thì phải.Hương - Không!... Tùng đã hiểu lầm HươngNgựa ô nam:Hương - Vì vậy Hương đến đây là để xin....anhhãy dùm nhận lại một bức thơtức là anh nhận lại những lời cay đắng xót xađể cho Hương được yên tâmhầu kéo dài kiếp người bạc phậnbên cạnh cha mẹ già với đứa em gái dại khờTùng - Thôi thôi với tôi cô đừng dùng lời lẽ thiết thavới em với mẹ với cha khi đã trót là một cô gái giang hồthì muôn đời hương phấn vẫn là nguồn sống của cô.Thoại:Tùng - Cô Hương, tất cả những thư từ mà tôi đã gửi cho cô đócái nào cô muốn xé thì cô xé, cái nào cô muốn giữ thì cô giữvì tôi coi như là không có gửi cho cô một bức thơ nào cả, chào cô !Hai Can - Tùng!!!!Tùng - Anh Hai!A, Can - Gì đó TùngKìa!, cô Hương ,cô đến thăm chúng tôi đó hảHương - Dạ ... hu hu hu...A, Can - Sao cô lại khóc?Tùng - Ha haha... còn lạ gì nữakhóc có cơm ăn, khóc để có quần áo để mặckhóc để có son phấn bôi lên môi lên má màu hồng tươi thắm đó chứA, Can - Tùng!, em không nên nghĩ về cô Hương như thế Tùng àTùng - Hứ rất tiếc là em không thể nào nghĩ khác hơn được.A, Can - Cô Hương không xấu xa như em tưởng đâu Tùng.Tùng - Không xấu?, không xấu theo anh có nghĩa là tốt đẹp lắm chứ gì?A, Can - Đúng!!!, cô Hương đáng cho chúng ta, kính trọng.Tùng - Kính trọng hứ!!!A, Can - Tùng!, bây giờ em đã có vợ rồi anh không cần phải dấu em nữaTùng ơi cô Hương bỏ em là!! do anh đó!.Tùng - Anh nói sao?, do anh à?A, Can - Phải!, anh không muốn hay nói đúng hơn làanh sợ!!!, anh sợ Hương sẽ là vợ của em.Tùng - Trời!, Anh Hai , có thật như vậy không?Vọng cổ câu 1:A, Can - Phải, vì thế nên Hương đã âm thầm dứt áo ra đi trong khi lòng Hương vẫn còn tha thiết yêu.... Tùng.Nước mắt cô rơi theo từng tiếng nói ngập ngừng.Chân bước mà mắt không rời xa kỷ niệmnhìn cô Hương đi anh đau lòng lắm Tùng ơi.Anh biết anh là người có tộinhưng vì danh giá của gia đình và lời trăn trối của mẹ chaNên anh đã yêu cầu cô Hương phải xa Tùng vĩnh viễn....Vọng cổ câu 2 ra hò:Tùng - Trời ơi!, Anh hai, anh hai ơi anh tàn nhẫn lắm anh hai à.Hương, Hương ơi vậy mà Vậy mà anh có hay biết gì đâu, HươngA, Can - Tôi hiểu trong mỗi cuộc đờiai cũng đều có một lần yêu chân thành và tha thiếtđó là tình yêu đẹp đẽ mà có thể cô Hương đã dành tình yêu cao đẹp mà gởi trọn cho Tùng.Phải xa nó tôi biết cô đau đớn vô cùng.Những giọt nước mắt của cô bây giờnó giá trị hơn những liều thuốc hồi sinhsẽ làm sống lại mối tình đã chết lịm trong lòng Tùng từ bấy lâu nayCô Hương ơi cô đã đi hết quảng đường dài cao đẹpTôi mong cô hãy ráng thêm vài nước nữachớ đừng vì một phút yếu lòng non dạmà cô đành phí bỏ cả một công trình.Vọng cổ câu 3:Hương - Cám ơn anh Cang quên thì chắc là phải quên rồiNgày nay anh Tùng đã có vợ tôi muốn nhớ cũng không có quyền nhớ nữaAnh Tùng anh Tùng ơi có lẽ đây là lần sau cùng em với anh gặp gỡem khuyên anh hãy ráng quên em và em cũng cố mà quên anhxa nhau anh cho phép em giữ lại những kỷ niệmmà anh đã tặng cho em luôn cả bức thơ cuối cùng này nữavì giờ đây thì Tùng đã hiểu được emTùng ơi đêm đêm em sẽ thắp nhan cầu Phật Trời phù hộ cho anh được vui vầy hạnh phúcanh có hạnh phúc là em vui từ nay em sẽ sống trong niềm hạnh phúchay là nỗi đau khổ của anh Tùng.Từ giả anh Cang, Vĩnh biệt anhTùng.Vọng cổ câu 5:Tùng - Hương, Hương ơi trong khi Tùng đi cưới vợ để trả thù HươngThì trái lại Hương lại hy sinh đem cả tương lai hạnh phúc mà hiến dâng trọn vẹn cho...... Tùng.Ôi còn gì cao cả cho bằng.Vậy mà từ bấy lâu nay Tùng cứ nỡ nhẫn tâm nguyền rũa và khinh bỉ Hương.Nhưng Hương ơi nguyền rũa và khinh bỉ Hương chỉ vì ta đã hiểu lầm nhauĐớn đau thay khi đã hiểu được nhau thì nay Tùng đã cưới vợ xong rồi.Vọng cổ câu 6:Hương - Anh hãy cố quên đi chuyện cũđể cho gia đình đầm ấm cho anh Cang vui lòng mà... mà em cũng vui nữa.Tùng - Không, Hương, Hương ơikhông bao giờ anh quên được chuyện cũcó nghĩa là anh không cho phép anh được bỏ rơi emAnh Hai!, anh Hai ơi em không còn lòng dạ nào mà thương ai được nữaEm nói như thế có nghĩa là anh đã hiểu được ý của emAnh cứ cho Hương là một cô gái xấu xaanh Hai à em nghĩ cái xấu trong quá khứ nó không có nguy hại bằng cái xấu ở hiện tạicòn cái xấu ở bên ngoài nó không có đáng sợ bằng cái xấu ở tâm hồn.Em sẽ đi với Hương dù chưa biết phải đi đâuHương, Hương ơi Tùng sẽ đi với Hươngtừ đây chúng ta sẽ gắn bó với nhau mãi mãidầu trong mái tranh vách lá nghèo nàn.Thoại:A, Can - Tùng, bây giờ em đã biết rõ mọi chuyệnvậy thì quyền định đoạt như thế nào do emnhưng anh mong rằng em phải suy nghĩ cho thật kỷthật kỷ nghe Tùng trước khi quyết định chuyện quan trọng như thế nàoCô Hương cô sáng suốt lắmTôi tin rằng cô sẽ giúp cho Tùng giải quyết được việc nàyNhứt là nếu cô gặp vợ mới cưới của Tùngđàn bà dễ cảm thông nhauChào cô , bình tỉnh đi TùngTùng - Hương!... Tùng sẽ đi với HươngHương - Không Được Tùng phải ở lại với vợ của Tùng, giả biệtTùng - Không, Hương, Hương....