THOẠI KHANH CHÂU TUẤN
Ly hận:
Đ - Đàn nghẹn...
tình chung rướm máu tơ
chàng đi...
hương có em nuôi mẹ trọn vẹn
Tuấn lang hỡi chàng
dặm ngàn nghe chăng?
K - Đàn ai giọng ấm
lòng Châu Tuấn
xót xa hoài hương
sông biển ngăn
thương ngập lòng
Đ - Mẹ chồng trên lưng
em cõng xuyên sơn
mà tìm chồng
Ơi Châu lang chàng
đàn sầu còn
vang vang âm than
bao đau thương đàn
cùng Tề cưu mang qua đây
đường ngàn trùng.
Còng lưng lẫn vai vì nhau
tìm anh....
Châu Tuấn anh ơi!....
đang nghẹn..... ngào.
Vọng cổ câu 1:
K - Trời ơi tiếng đàn tức tưởi vẳng đưa
khiến kẻ giữa cung son chạnh nỗi sầu khứ... Quốc.
Mỗi ngày ngồi tựa Đông Lang
Châu Tuấn buâng khuâng gởi mộng theo từng áng mây.... Tần.
Trời trắng giăng sương hay tóc mẹ đang buông xõa lưng chừng
Đ - Đàn ngân lên trên mười ngón tay rướm máu
đàn giọng ca cho vọng thấu chín tầng mây
K - Hết Tống rồi Tề anh cứ chối từ ngôi Phò mã
nhờ Công Chúa thương tình nên mới tạm yên thân
dầu tiếng vợ chồng nhưng chẳng gối chăn
anh nguyện giữ tình chung
với người vợ hiền tấm mẳn {.....}
Vọng cổ câu 2:
D - Đàn kêu tích tịch tình tang
đàn kêu anh hỡi Châu lang trở về
đàn kêu từ Tống sang Tề
lẽ đâu Châu Tuấn quên thề bỏ em.
Vì muốn giữ vẹn tình chung thủy
nên em bị Khương Tử đuổi đi phải rời bỏ quên nghèo.
Cõng mẹ trên lưng em vượt suối qua đèo.
K - Đôi chân nhỏ phải thay làn gió ngựa
đưa mẹ tìm chồng trên ngàn dặm quan san.
D - Lâm bước khốn cùng em cắt thịt cho mẹ ăn
lặng lội về kinh nghe anh bị đài ra biên địa
lại cõng mẹ trên lưng lần dò ra quan tái
dâng đôi mắt cho Hung Thần để chuộc mẹ được tồn sanh....
Thông mai:
K - Đường tơ gieo rắc tình sâu há ha ha hà
sao giống Thoại Khanh
vợ quý yêu nơi quê nhà
rượu đào sao nghe đắng đầu môi há ha ha hà
Châu Tuấn là anh
hằng nhớ thương bao năm dài
D - Lệ rơi đến tiếng đàn rung há ha ha hà
Châu Tuấn chàng ơi!
sao còn phút giây á a này
Mẹ hiền thương an ủi niềm đau á a vương cùng
em tưởng chừng như
một giấc mơ á a tuyệt vời.
K - Đây Thoại Khanh
trải thân tơ đào tìm chồng gian truân à a
xót xa cay đắng nặng tình
vì thân mẫu hy sinh chịu mù
cầm tay người xưa cảm tạ ân tình.
D - Bao sầu thương
phút giây tương phùng lòng người quên hà ha
hiếu thân như thiếp thờ chồng
giờ đây trải đau thương muôn phần
K - Lòng vui vì hiểu..... rõ dạ... thương... chồng.
Vọng cổ câu 5:
D - Châu Tuấn anh ơi mấy năm vắng lược quên gương vì quá thương anh nên quên mình thân liễu... yếu.
Vượt lắm gian nguy nắng mưa dầu dãi lòng không thẹn với phong sương sao oằn vai gánh nợ giang... hồ.
Sỏi đá không thương đôi gót chân non mềm mại dại khờ
Tình yêu đã giúp em tăng nhiều sinh lực
hình ảnh anh làm em quên đói quên đau
K - Đôi chân chai đen mà thắm đẹp làm sao
da nám tóc khô thêm đậm nét vợ hiền dâu thảo
D - Giờ đã gặp anh dầu phải đi thêm ngàn dặm nữa gang tất giữa quan san em đâu ngại vì đã quá
chinh chồng.
Vọng cổ câu 6:
Thoại Khanh, Thoại Khanh ơi!
anh xin quỳ dưới chân em như một Thần Nữ
đang khép nép nghiêng mình vọng bái Long nhan
nữa cuộc đời ngụp lặn trong đau thương
chưa chắc anh dám thi gan cùng tuế nguyệt
tình em ngất ngưởng như ngọn thái sơn cao vợi
anh tự thẹn nép mình như cỏ mọn hoa khô
em nuôi mẹ thờ chồng tròn đạo con dâu
anh bận bịu công danh rồi qua Tề bỏ Tống
lại còn gây khổ lụy cho vợ hiền.
D - Đàn kêu từ Tống sang Tề
cầm tay thắm đượm câu thề sắt con
K - Nhớ thương mười bảy năm tròn
tưởng đâu vĩnh biệt nay còn gặp nhau.